Setelah proklamasi kemerdekaan Indonesia tanggal 17 Agustus 1945, Panitia Persiapan Kemerdekaan Indonesia (PPKI) melantik Ir. Soekarno dan Drs. Mohammad Hatta sebagai Presiden dan Wakil Presiden RI pertama. Kemudian dibentuk Komite Nasional Indonesia Pusat (KNIP) sebagai parlemen sementara.
Dalam menjalankan pemerintahan pada awal kemerdekaan presiden Soekarno dengan persetujuan Komite Nasional Indonesia Pusat (KNIP) membentuk 8 provinsi di Indonesia. Berikut ini 8 provinsi yang disepakati pada awal kemerdekaan Indonesia beserta nama gubernurnya:
8 Provinsi Pada Awal Kemerdekaan Republik Indonesia
No. | Nama Provinsi | Nama Gubernur |
1 | Sumatera | Teuku Mohammad Hasaan |
2 | Jawa Barat | Sutardjo Kartohadikusumo |
3 | Jawa Tengah | R. Panji Surono |
4 | Jawa Timur | R.M. Suryo |
5 | Sunda Kecil (Nusa Tenggara) | Mr. I. Gusti Ketut Puja |
6 | Maluku | Mr. J. Latuharhary |
7 | Sulawesi | R. G.S.S.J. Ratulangi |
8 | Kalimantan | Ir. Pangeran Mohammad Noor |
Adapun pembagian wilayah 8 provinsi tersebut adalah seperti gambar di bawah ini:
Peta Provinsi di Indonesia Pada Tahun 1945
Demikianlah penjelasan Jamaris tentang nama provinsi dan Gubernur awal kemerdekaan RI. Semoga bermanfaat.
Thanks to Jamaris
đồng tâm
ReplyDeletegame mu
cho thuê nhà trọ
cho thuê phòng trọ
nhac san cuc manh
số điện thoại tư vấn pháp luật miễn phí
văn phòng luật
tổng đài tư vấn pháp luật
dịch vụ thành lập công ty trọn gói
“Thúi lắm! Ra chuyện bực này ta như thế nào bớt giận?! Tức chết người ngươi có biết hay không… A, Thái tử điện hạ?” Sở Ngự Tòa nổi giận rống lên một nửa, mới phát hiện đối tượng mình rống lại có thể là Thái tử đương triều, trong lúc nhất thời không khỏi xấu hổ nghẹn lời.
Thiết Bổ Thiên lẳng lặng đứng nhìn Sở Dương thật lâu, thật lâu sau, mới chậm rãi nói: “Ngự Tòa, ngươi đối với chuyện Đỗ thần y mất tích thấy thế nào?”
“Ta thực tức giận!” SỞ Dương nói: “Ở nơi quan trọng nhất của thành Thiết Vân xảy ra chuyện như vậy, quả thực làm cho người ta nghe mà sợ hãi” Sở Dương khẩu khí trầm trọng.
“Ừm, Đỗ tiên sinh nếu như không thể tìm được, chỉ sợ bệnh tình của Phụ hoàng ta cũng không còn hy vọng” Thiết Bổ Thiên thanh âm cực lực khống chế kích động, nhưng trong đó bi thống vô lực cũng là rõ ràng.
Sở Dương thở dài một tiếng, cúi đầu rồi lập tức ngẩng lên, hai mắt nhìn thẳng vào Thiết Bổ Thiên: “Đỗ tiên sinh mất tích, ta vô cùng tức giận. Nhưng nếu như nói đến bệnh tình của Hoàng thượng, xin Thái tử lượng thứ, ta có cái nhìn hoàn toàn khác”.
Thiết Bổ Thiên trầm mặc, cũng không hề chớp mắt nhìn thẳng vào mắt Sở Dương nói: “Cái nhìn thế nào?”
“Mấy ngày này, Đỗ tiên sinh đã tới đây, ta cũng từng nói chuyện qua với ông ấy về bệnh tình của Hoàng thượng” Sở Dương thở dài : “Đỗ tiên sinh từng nói qua, bệnh tình Hoàng thượng hiện tại, thật sự là đã muốn đến bước dầu hết đèn tắt. Mỗi một hơi thở của người đều như bị tra tấn! Mà Đỗ tiên sinh chữa trị cho Hoàng thượng cơ bản đã không còn là chữa trị nữa rồi, mà là đang cố gắng hết sức kích thích cảm giác đau đớn của Hoàng thượng, để sự đau đớn này duy trì hơi thở của người không đứt, thần trí thanh tỉnh…”